Thằng chồng dâng hiến con vợ cho thằng lãnh đạo, Nhung lúng túng nhìn nó, hai má ửng hồng không biết vì nắng hay vì gì nữa. – Hôm cháu đến… rủ cô đi chơi ấy. – Nó ngập ngừng nói. – Thôi đừng nhắc chuyện ấy nữa. – Nhung cúi nhìn xuống bàn. – Nhưng mà cháu cứ nghĩ mãi chuyện hôm ấy, chỉ lo cô giận. – Bách nói. – Không, cô không giận đâu, Tên khốn nạn hiến dâng bà xã cho lão sếp cu to cô quên chuyện đó rồi. – Nhung vội nói. – Cô còn nhớ câu cuối cùng cháu nói với cô không? – Bách hỏi. – Câu gì…? – Nhung thấy gai người, cô vẫn nhớ như in câu nói ấy. – “Cuộc sống ngắn ngủi lắm”. – Bách nhắc lại.