Ký ức xoạc nhau hoan lạc với dì ghẻ lăng loàn, nhiên, Ký ức mây mưa khoái lạc cùng mẹ kế đĩ đượi không sập đâu mà lo, Hoa tự cười mỉa mai. Không cần phải tỏ ra đạo mạo hay sang trọng trước mặt tôi. Ba tháng trước đây chẳng phải cả một đám đầu trâu mặt ngựa xộc vào đòi chém đòi giết đó sao. Ông cũng như bọn chúng thôi, chỉ khác nhau về trang phục. – Thời hạn đã hết và tôi đã không xoay xở nỗi số nợ đó. Giờ ông muốn làm gì tôi thì tùy ông. Người đàn ông không trả lời mà chỉ mỉm cười thật nhẹ, dường như câu chuyện của nàng chẳng can dự gì đến ông ta. Hoa nhìn sâu vào mắt ông khách, đó