Anh luật sư số hưởng và cô thân chủ bệnh hoạn, Việt rồi, Anh luật sư may mắn và nữ thân chủ bệnh hoạn nhân thử con số đó ra tiền Việt nó thấy choáng váng. Thầm nghĩ không hiểu tại sao người ta có thể bỏ từng ấy tiền để đeo cái vật bé tí kia lên ngón tay nhỉ. Nó thở dài bước ra ngoài phố và đi tiếp, nghĩ bụng xem cho biết thôi chứ có đồng nào trong túi đâu mà quan tâm đến giá cả làm gì cho mệt. Loanh quanh một lúc chợt giật mình ngó nhìn đồng hồ, đi một tí thế mà đã hơn một tiếng đồng hồ, bà Minh Ngọc chắc ăn xong lâu rồi. Nó vội vã quay về. Vừa vào đến sảnh đã thấy bà Minh Ngọc đứng ở